Tuyển tập những bài thơ hay nhất về tháng 12, chào mừng tháng 12 đang tới rất hay và ý nghĩa để các bạn tham khảo và chia sẻ trên trang cá nhân của mình. Tháng 12, tháng có những kẻ cô đơn lang thang chuyện trò cùng khói, có gã đơn phương tập viết thư tình, có cô gái thấp thỏm đợi chờ người yêu với bộ đồ xinh, có chàng trai hối hả đón đưa người yêu với chiếc xe thật đẹp. Tháng 12 – Tháng có người cười, kẻ khóc; tháng có người nhớ, kẻ điên…
NHỮNG BÀI THƠ TÌNH HAY VỀ MÙA ĐÔNG
Và thế rồi tháng 12 cũng đến và đưa cái lạnh len sâu vào hồn người, tháng 12 về ru mọi thứ ngủ say để ngày mai khúc giêng non đến lại biết mừng vui uống từng giọt nắng. Tháng mười hai rồi, hôm nay, tôi xin được gửi đến các bạn chùm thơ tháng 12 với những cơn gió mùa đông lạnh lẽo, cô đơn buồn bã nhưng cũng không kém phần lãng mạn và tâm trạng. Hy vọng rằng với những bài thơ tình tháng 12 chọn lọc này sẽ giúp các bạn ấm lòng hơn đôi chút trong cái tiết trời rét giá, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ tháng 12 rất hay sau đây:
SAY THÁNG MƯỜI HAI
Có ai về ru lại tháng mười hai?
Để nghe tiếng mùa gọi tình tháng cũ
Đông trắng xóa cơn mưa chiều phủ dụ
Gió lạc đường trong những giấc mơ hoang
Có ai về níu lại bước thời gian?
Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở
Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ
Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình
Ta ưu sầu nhưng chỉ biết làm thinh
Cố níu lấy một tình yêu vị kỷ
Đừng nói nhiều, hãy lặng nghe, ừ nhỉ?
Nước mắt rơi có lẽ quá ồn ào…
Men say khướt cho mùa thêm huyền hão
Đêm dâng đầy tâm tư lạnh héo hon
Dẫu vẫn biết hồn yêu đương rực rạo
Xin đợi mùa rải nắng khúc giêng non…
(Huỳnh Minh Nhật)
GIÓ THÁNG CHẠP
Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõ
Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”
Đông nở khẽ như một loài hoa dại
Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương
Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…
Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
Thuở em cười những phút nhớ về nhau
Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?
(Huỳnh Minh Nhật)
BÀI THƠ: THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Phương Lý
Tháng mười hai về rồi đó anh.
Chút bận bịu rộn ràng hơn vì là tháng cuối.
Em không còn cả thời gian dù chỉ là bối rối.
Nghĩ đến yêu thương hờn giận chia lìa.
Hết năm rồi mình hẹn hò nhau đi
Anh đừng bắt em đợi chờ sang năm mới
Ai cũng bảo ra giêng hai rảnh rỗi
Xuân sẽ về nên cây trái đơm hoa.
Tháng mười hai đánh dấu một năm qua
Công việc yêu thương gia đình chăm sóc.
Nỗi nhớ niềm vui những đợi chờ quay quắt.
Chợt nhớ rằng đâu đó vẫn thiếu anh.
Người ta bảo tháng 12 qua rất nhanh.
Tiền tài kinh doanh bộn bề cơm áo
Tháng cuối năm nên rộn ràng sắc pháo.
Mùa cưới uyên ương ríu rít kéo nhau về.
Tháng 12 rồi nên em nói anh nghe
Tròn cả năm 365 ngày thương nhớ.
12 tháng nhớ anh từng nhịp thở
8760 giờ tim đập cũng vì anh.
Hết năm rồi nên em bắt đền anh
Gửi trả về em những vui buồn dang dở.
Rồi gửi hết những nỗi niềm mong nhớ
Nếu không sang năm em tính lại từ đầu.
Tháng mười hai rồi sao vẫn cứ nhớ nhau./.
THÁNG MƯỜI HAI
Tác giả: Cao Hằng
Tháng mười hai ai còn mê mải
Sắp đến ngày trễ nải được không
Năm nay hỏi có phiêu bồng
Anh còn nhớ tới hay không nhớ gì?
Liệu ai sẽ thầm thì nhắc nhở
Mấy năm trường chẳng lỡ đành quên
Nụ hồng xưa đó kề bên
Giờ còn đâu nữa môi mềm đã trao
Em bước nặng nghẹn ngào không nói
Lâu lắm rồi chẳng nhói tim côi
Ngày yêu mắt biếc bồi hồi
Giờ nay mắt đó xa xôi quá chừng
Phải ngăn cách làm ngừng nhung nhở
Để nay tim trăn trở bao điều
Còn đâu ngày tháng tình phiêu
Bên nhau nay đã như diều đứt dây
Anh có nhớ năm nào cũng vậy
Nhắc đến ngày để đấy trôi xa
Biết anh về với người ta
Buồn vui trôi mất ngày ta sum vầy!
THÁNG MƯỜI HAI ẤP Ủ NHƯNG GIẤC MƠ
Thơ: Quy Ngọc
Anh có về nơi phố nhỏ chiều nay
Bông cỏ may đang say bên triền dốc
Chẳng buồn níu những bước chân cô độc
Bỏ mặc đông sang trở giấc vô tình
Tháng mười hai còn đâu vạt nắng xinh
Cúc hoạ mi trắng tinh đang rực rỡ
Em ngẩn ngơ với bao điều trăn trở
Có lẽ nào đã lỡ cả mùa thương
Góc phố xưa ngọc lan vẫn đưa hương
Bàng đỏ lá cuối đường đang tư lự
Cũng như em hay nhớ về ngày cũ
Đã cùng anh ấp ủ những giấc mơ
Tháng mười hai em cứ mãi đợi chờ
Muốn bên anh ươm vần thơ dang dở
Ngắm trăng khuya một mình nghe bỡ ngỡ
Có anh rồi em khỏi sợ cô liêu ….
THÁNG 12 NHỚ EM
Thơ: Mai Thạnh
Tháng mười hai, cảm thấy nhớ em nhiều
Dáng thon gầy liêu xiêu nơi phố nhỏ
Ân tình xưa đang vẫn còn đâu đó
Anh sẽ về em có đợi hay không ?
Lan góc phố ngày xưa biết ai trồng
Luôn phảng phất hương nồng như tình ái
Chân bước xa lòng vẫn còn đọng lại
Phút chung tình nhớ mãi chẳng hề quên
Anh sẽ về dù phải vượt chông chênh
Dẫu đèo núi gập ghềnh hay gian khó
Để cho em nơi quê nhà thấy rõ
Trái tim nầy đang gõ lối nhịp xưa
Nói bao nhiêu giờ cũng thấy bằng thừa
Anh sẽ đến dù mưa hay gió bão
Để cùng em nắm tay nhau bước dạo
Tạo khung trời huyền ảo thật đắm say.
THƯ TÌNH THÁNG MƯỜI HAI
Anh à
Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh
Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt
Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt
Anh có về sưởi ấm hộ em không ?
Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong
Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ
Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ
Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay
Thu theo anh quấn vội cả heo may
Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát
Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt
Em cuống cuồng gói ghém trả hư không
Cõi hư không anh bảo có diêu bông
Em vội tìm nhặt được tình nông nổi
Những xác lá nằm bơ vơ bên cội
Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…
Anh ơi
Tháng mười hai má em bớt ửng hồng
Đông ỡm ờ xoa màu lên mắt tím
Chiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịm
Anh hãy về cho em bớt chênh chao.
(Trần Thanh Xuân)
KHUNG TRỜI MIỀN HẠ
Tôi kết mây trời một ngày đông yên ả
Vàm Cỏ êm trôi lơ đễnh cánh lục bình
Lất phất mưa rơi ướt vai cầu Mỹ Lợi
Dáng em dịu dàng nghiêng nón lá xinh xinh
Tháng mười hai vẫn còn mưa muộn
Gió chướng se se không thổi mạnh tựa bao ngày
Tôi căng mắt nơi một vùng Miền Hạ
Dệt khung trời theo áo lụa em bay
Bụi mưa nhạt nhòa… đâu hơi ấm bàn tay?
Chỉ nỗi đơn côi đành giấu vào ngực áo!
Tôi kết mây trời ngày đông gợn bão
Vàm Cỏ ơ hờ… ru những lục bình trôi
(Phạm Hoàng Tuyên)
VIẾT CHO CÔ GÁI THÁNG MƯỜI HAI
Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai
Sao vẫn nôn nao khi đông về gõ cửa
Lòng chẳng bình yên trước buổi chiều buốt gió
Nghe lạnh đầu mùa trong cái lạ rất quen
Có chi mà tâm trạng cứ đan xen
Cũng chỉ là thu qua rồi đông tới
Ta lắng nghe mùa đi qua rất vội
Nghe lòng mình bối rối phút đông sang
Ta chẳng còn là cô gái tháng mười hai
Sao chiều nay chợt xao lòng đến thế
Góc phố mùa đông, lời hẹn nào đến trễ
Để ta giờ xao xác với heo may?
Ôi cuộc đời, dẫu con tạo vần xoay
Ta vẫn thế dẫu lối xưa đã cũ
Vẫn đông về nghe tim mình ấp ủ
Có ai cùng nhắc lại chuyện chưa xa…
(Nguyễn Thị Thanh Yến)
CHÀO THÁNG 12
Tháng mười hai đông lạnh vẫn xôn xao
Mãi cồn cào áng mây xanh diệu vợi
Gió mong manh ngẩn ngơ màu hờn dỗi
Se sắt lòng, bối rối phút chia ly!
Anh điện thoại hỏi em đang nghĩ gì
Có nhớ anh, mỗi khi mùa thay lá
Hương tình yêu gửi trao nhau tất cả
Trái tim hồng nghiêng ngả, khát khao em!
Tháng mười hai, anh bóc lịch ra xem
Ngày hẹn em sao mà lâu đến thế
Vẫn nồng nàn tình anh nhiều dâu bể
Đợi anh về, sưởi ấm phía bình yên!
(Chiều Tím)
TÌNH KHÚC THÁNG MƯỜI HAI
Tháng mười hai trao nhau tình nồng ấm
Dưới mưa chiều ướt đẫm những lời thương
Hạt mưa bay gợi thêm nỗi vấn vương
Và chúng mình yêu thương từ khi đó
Tháng mười hai hơi lạnh về theo gió
Thời gian trôi bỏ lại một niềm đau
Mưa bụi bay trời trải khắp một màu
Mưa hiu hắt nghe nỗi đau nhân thế
Tháng mười hai mà lòng ta như thể
Những ngày dài ta sống để sầu bi
Trái tim ơi còn đọng lại chút gì
Hồn lạnh lẽo trong lòng thì băng giá.
Tháng mười hai vừa sang sao vội vã
Mang mưa buồn u ám cả trời Đông
Để trời cao không còn áng mây hồng
Ta ngước mắt nhìn trông hoài đây đó
Tháng mười hai gửi tình yêu theo gió
Để nhớ ngày ta đây đó bên nhau
Đông sang rồi mong rằng sớm tàn mau
Để xuân đến mang sắc màu đổi mới
(Nguyễn Quang Long)
THÁNG 12 EM BỖNG DƯNG XA LẠ
Tháng mười hai em bỗng dưng xa lạ
Bầy sẻ nâu không về lại hiên nhà
Ta lạnh lùng đi dưới vùng hoa tuyết
Con tim sầu với nhịp đập thiết tha…
Tháng mười hai cơn mưa tình về muộn
Sáng buồn tênh thức giấc với nỗi buồn
Qua khung cửa cơn gió nào buốt lạnh
Giáng Sinh về khu phố những hồi chuông
Tháng mười hai cúi đầu quỳ sám hối
Những tháng năm khờ dại giữa cuộc đời
Trốn tình em… ta bỏ đi rất vội
Để bây giờ nỗi nhớ rất chơi vơi
Tháng mười hai nóc giáo đường rực rỡ
Không gian vang tiếng hát những thiên thần
Người nguyện cầu trong niềm vui mừng chúa
Riêng mình ta hồn đầy những bâng khuâng
(Khiếu Long)
CHÚT NẮNG CHIỀU ĐÔNG
Chiều ngả nắng, vài sợi dư hương nhạt
Mà ấm lòng băng giá kẻ tha phương
Nắng thênh thang trải rộng cả con đường
Xô lạnh lẽo nghiêng đầu bên góc phố
Ta vẫn chờ một hoàng hôn nắng đổ
Tháng mười hai trôi dạt bến bờ yêu
Để dập dìu quên lãng nỗi quạnh hiu
Rồi lịm tím chút hương tình xưa cũ
Phố hỡi phố! Yêu bao nhiêu là đủ?
Tình hỡi tình! Hỡi giấc ngủ tình say!
Đông ghé rồi ai vẫn đợi ai đây?
Nắng chiều nay một lần hay mãi mãi?
Ta đã biết rằng người không trở lại,
Vậy cuối đường hư ảo dáng hình ai?
Bởi ta điên hay ấy tiếng thở dài…
Có phải em giữa chiều thơ lạnh buốt?
(Huỳnh Minh Nhật)
Tải hình ảnh miễn phí
x